Hiến pháp và pháp luật của nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam đã quy định, rừng và tài nguyên rừng là tài sản chung của toàn dân do nhà nước thống nhất quản lý. Nhà nước giao đất giao rừng cho người dân quản lý kinh doanh theo chính sách và pháp luật.
Nước ta có 54 dân tộc anh em, trong đó có 53 dân tộc thiểu số sống gắn bó với rừng, họ vừa là người sống gắn bó với rừng, bảo vệ phát triển rừng và phát triển kinh tế xã hội ở miền núi. Trong những năm vừa qua thực hiện chủ trương chính sách pháp luật của Đảng và pháp luật nhà nước, đồng bào các dân tộc thiểu số đã phát huy tinh thần yêu nước, một lòng theo Đảng và tham gia phát triển kinh tế xã hội. Nhiều huyện nghèo, thôn bản nghèo trước đây, nay truy đã giảm nghèo nhưng vẫn còn nghèo và tái nghèo.
Để góp phần giải quyết tình hình bức súc trên đây, Câu lạc bộ Lâm nghiệp Thanh Hóa đã đề xuất 7 giải pháp sau đây và được chấp nhận đưa vào nghiên cứu tổ chức thực hiện như sau:
Giải pháp 1/- Khẩn trương rà soát lại chính sách giao đất giao rừng theo Nghi định 02/1994/NĐ-CP của Chính phủ đảm bảo cho người nghèo ai cũng có đất có rừng để khoanh nuôi bảo vệ, sản xuất kinh doanh nghề rừng theo chính sách và pháp luật của nhà nước, Vì trước đây giao đất giao rừng nhiều hộ gia đình không nhận đất dẫn đến không có đất có rừng, người nhiều người ít, người xa người gần, sống ở rừng mà không có rừng, không có đất để trông rừng và sản xuất kinh doanh, không có thu nhập và cuộc sống ổn định bằng nghề rừng.
Giải pháp 2/- Nghiên cứu điều chính, sửa đổi bổ sung lại Quyết định 178/2001/QĐ-TTg năm 2001 của Thủ tướng Chính phủ quy định về quyền được hưởng lợi của người nhận khoán rừng để khoanh nuôi bảo vệ, nhận đất để trồng rừng và chế biến kinh doanh lâm sản để ai cững có thu nhập từ nghề rừng và có cuộc sống ổn định.
Giải pháp 3/- Điều chính chính sách đầu tư trồng rừng và giá cây giống trồng rừng để người gieo ương tạo cây giống có lợi ích, người trồng rừng có lợi ích (giá 1 cây cao su giống 25.000d, trồng sau 8 năm cho thu hoạch nhựa. Trồng 1 cây Keo lai Úc sau 8 năm cho thu hoạch gỗ công nghệp, nhưng giá 1 cây giống chỉ có trên dưới 1.000đ, rất bất hợp lý và cả bất công đối với người lao động, thiếu bình đẳng về chính sách.
Giải pháp 4/- Sửa đổi định mức khoán bảo vệ rừng từ 400.000đ/ha lên 500.000đ/ha và phải đến tay người dân cả 500.000đ đảm bảo quyền lợi thật cho người dân.
Giải pháp 5/- Tìm kiếm, khai thác thị trường tiềm năng trong nước và nước ngoài về gây trồng – khai thác – chế biến cây dược liệu quý hiếm để khai thác thế mạnh của từng dân tộc (dân tộc Mông ở độ cao 800 mét, có truyền thống trồng cây Thảo quả, giá bán hiện nay 200.000đ). Dân tộc Thái – có kinh nghiệm trồng luồng, quế, Sa nhân. Dân tộc Mường – có kinh nghiệm trồng cây lấy gỗ: Keo lai Úc dễ trồng, năng xuất cao, nhanh thu hoạch (sau 6-8 năm trồng và chăm sóc).
Giải thứ 6/- Khuyến khích và có thưởng bằng tiền (theo tỷ lệ %) giá trị hiện vật cho người có công tuần tra, phát hiện lâm tặc vào rừng khai thác gỗ, lâm sản, đặc sản trái phép với chính quyền địa phương và cơ quan kiểm lâm để kịp thời ngăn chặn, xử lý theo quy định của pháp luật./.